Khi Tạ Hoan đến công đường, Tiết Lăng Ngọc đang thảnh thơi ngồi uống trà, thần sắc ung dung, trông như thể đến Hình Bộ làm khách vậy.
“Cẩn Vương điện hạ.” Tạ Hoan hành lễ với hắn.
Tiết Lăng Ngọc vẫn ngồi yên, chỉ giơ tay về phía y, nói một cách ôn hòa như ngọc: “Tạ Viên ngoại lang miễn lễ. Đã lâu không gặp, hôm nay bổn vương phải làm phiền Tạ Viên ngoại lang rồi.”
“A, Cẩn Vương điện hạ nói đùa rồi.” Tạ Hoan khách sáo: “Không biết điện hạ hôm nay đến đây là vì chuyện gì?”
Ánh mắt Tiết Lăng Ngọc ẩn chứa sự thích thú. Hắn khẽ hất cằm về phía bà lão đang quỳ cúi đầu giữa công đường, nói một cách thản nhiên:
“Người này là do người của bổn vương cứu về từ bãi tha ma ở kinh giao, tên gọi Liễu Nương. Lúc nhặt được bà ta, bà ta đã trúng độc câm, trên đầu còn bị người ta đập cho một lỗ máu, trông thật đáng thương. May mà người của bổn vương cứu kịp thời, cầm máu trên đầu cho Liễu Nương, đại phu trong vương phủ cũng đã giải được độc câm cho bà ta.”
“Nhưng sau khi Liễu Nương giải được độc, bổn vương hỏi ra mới biết, có kẻ muốn đầu độc cho bà ta câm vẫn chưa đủ, còn muốn giết bà ta nữa. Đây là một đại sự, bổn vương nghĩ rằng hiện nay trong kinh thành, thanh danh của Tạ Viên ngoại lang đang thịnh, liền muốn nhờ ngài đến làm chủ cho bà ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play