“Tạ đại nhân, đa tạ ngài.”
Một người phụ nữ trung niên thân hình gầy gò, sắc mặt vàng vọt dúi một giỏ trứng gà vào tay Tạ Hoan. Một bé gái chừng ba tuổi, tóc tết sừng dê, một tay níu lấy vạt áo người phụ nữ, tay kia ngậm ngón trỏ, lặng lẽ đánh giá vị lang quân tuấn mỹ đang từ chối lễ vật của mẫu thân mình.
“Không cần đâu, Du thẩm.” Tạ Hoan mỉm cười từ chối, “Bản quan đều dựa theo luật lệ mà phán quyết. Nếu thu trứng gà của thẩm, lát nữa bị người khác thấy được, sau lưng lại bàn tán rằng bản quan nhận hối lộ của thẩm nên mới phán như vậy.”
Du thẩm vốn là một phụ nữ nông thôn thật thà, nghe Tạ Hoan nói vậy liền vội vàng thu giỏ lại, áy náy nói: “Xin lỗi, Tạ đại nhân. Lão phụ vậy mà quên mất hành động này sẽ làm bẩn thanh danh của Tạ đại nhân.”
Tạ Hoan xua tay tỏ vẻ không để tâm.
Vị Du thẩm này vốn là nha hoàn trong một gia đình giàu có, sau khi hết hạn khế ước thì được chủ nhà cho về. Du thẩm là người thật thà, tiền công làm nha hoàn mấy năm nay đều tích cóp lại, cũng không biết kinh doanh buôn bán, bèn chọn cách trở về quê nhà ở ngoại ô kinh thành, đưa phần lớn tiền cho cha mẹ rồi đi lấy chồng.
Người bà gả cho là một đồng sinh mồ côi trong thôn. Tuy là đồng sinh nhưng tuổi đã hai mươi. Du thẩm vốn tưởng rằng gả cho người có học là một con đường tốt, sau khi thành thân, bà chăm chỉ làm việc thêu thùa, kiếm được bao nhiêu tiền đều đưa hết cho vị đồng sinh kia đi học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play