“Tỷ tỷ!” Nghe đến đây, Ngu Thanh Tiêu đã khóc không thành tiếng, nức nở nói: “Sao tỷ không nói cho đệ biết, đệ… đệ cũng không biết mẫu thân lại bị người ta hại chết!”
Ngu Thanh Sương vỗ nhẹ lên gương mặt đẫm lệ của cậu, an ủi: “Đây cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì, một mình tỷ biết là được rồi. Huống hồ hiện giờ Tả Đô Ngự sử và người nhà họ Ngu đều đã gặp báo ứng, đại thù đã báo. Thanh Tiêu nên vui mừng mới phải.”
Ngu Thanh Tiêu vừa khóc vừa lắc đầu, ôm chầm lấy Ngu Thanh Sương, nghẹn ngào không nói nên lời.
Tỷ tỷ trong lòng luôn mang gánh nặng chân tướng, lại không có ai để tỏ bày, mấy năm qua nhất định đã sống không dễ dàng gì.
Nghĩ đến việc vì báo thù mà tỷ tỷ phải chịu nỗi đau đoạn cốt trọng sinh, Ngu Thanh Tiêu khóc đến không kìm được.
Ngoài cậu ra, Tạ Tô cũng khóc đến co giật, gục cả người lên vai Tạ Hoan, rồi lại bị Tiết Thời Yển đẩy ra.
Tạ Tô mặt mày đẫm nước mắt nhìn hắn: ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play