Vô duyên vô cớ bị Tạ Như Liễm đánh cho một trận, Tạ Hoan suốt đường về ủ rũ, lười phản ứng tra cha.
Xe ngựa còn cách Tạ Phủ một đoạn, Tạ Hoan vén rèm cửa sổ nhìn ra ngoài, thấy Ninh Ngọc Thục đang sốt ruột đi đi lại lại trước cổng phủ, nha hoàn Tiểu Cầm khuyên can không được, chỉ đành lo lắng đi theo.
Ngoài ra còn có Tạ Nhu, Tạ Tô, nhị tỷ Tạ Miểu, tứ ca Tạ Đình và ngũ tỷ Tạ Nhụy cũng đứng đó.
Thấy mọi người nhớ mình như vậy, Tạ Hoan cảm động.
Vì thế xe ngựa chưa kịp dừng hẳn, Tạ Hoan đã nhanh chóng đứng lên, thuần thục giẫm lên ghế nhỏ, lao ra ngoài trước cả Tạ Như Liễm.
Bỏ ngoài tai tiếng mắng "Gấp cái gì, không sợ ngã gãy chân" của Tạ Như Liễm, Tạ Hoan nhào vào lòng Ninh Ngọc Thục, thân thiết cọ cọ vào ngực nàng, mềm mại gọi: “Mẹ, Hoan Nhi nhớ người lắm đó!”
Ninh Ngọc Thục thương tiếc xoa gáy y, dịu dàng nói: “Con đi xa thế này chắc mệt lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play