Bên cạnh vang lên giọng nói của cô gái, giọng trong trẻo và dễ nghe, không khàn đục vì khát như giọng của họ. Ông Ngô bĩu môi. Nói thừa, ai mà chẳng muốn ăn. Ông ta thiếu vitamin trầm trọng, đi vệ sinh mà chân muốn nhũn ra, miệng thì hôi đến nỗi tự làm mình ngất xỉu. Nhưng ông ta biết làm gì bây giờ?
Người bị hỏi cũng cảm thấy bất lực: “Muốn chứ, nhưng không có tiền, cô cho tôi chắc?”
Ông Ngô bật cười. Đúng là nằm mơ giữa ban ngày, làm gì có chuyện tốt như thế, trên đời ai lại cho không?
Cô gái liền đáp lại: “Được thôi.”
Ông Ngô ngớ người. Hả?!!!
Ông ta nhanh chóng quay đầu lại, tốc độ quá nhanh khiến ông bị chuột rút. Nhưng ông ta chẳng quan tâm đến cơn đau, ánh mắt dán chặt vào cô gái. Ông ta không nghe nhầm đấy chứ?
Lê Tiêu Tiêu phớt lờ ánh mắt như muốn thiêu đốt của ông Ngô, bình thản nói ra ý tưởng của mình: “Được thôi, tôi cần đá. Nếu muốn ăn bắp cải thì mang đá đến đổi. Một cân bột khoai lang đổi mười cân đá, thế nào?”
Việc khai thác đá thực sự không dễ dàng, Lê Tiêu Tiêu đã từng thử. Dù dùng cách nung nóng rồi dội nước lạnh để đập, cô cũng chỉ lấy được một mảnh nhỏ, thậm chí tay còn bị phồng rộp. Ngay cả việc khiêng những mảnh bê tông vỡ cũng không dễ dàng, chưa kể hiện tại, hầu hết những mảnh vỡ bê tông trong thành phố đã bị dọn sạch.
Người trước mặt cô có vẻ bối rối, nhưng sau đó gương mặt dần ửng đỏ. Anh ta cẩn thận hỏi: “Thật sự là mười cân đá đổi một cân bột khoai lang sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT