Lê Tiêu Tiêu giữ lại một hạt lúa mì, còn lại cho vào hệ thống ba lô, nếu không, cô sẽ không có cách nào đưa lúa mì đến doanh trại tuần tra, những ô còn lại cũng đều chứa đầy cây trồng, mặc dù lấy ra bảo quản không được lâu nhưng ăn nhanh thì không sao, những thứ khác không chứa được thì gọi doanh trại tuần tra tự đến lấy.
Anh Mặc chở cô đến doanh trại tuần tra bằng xe đạp, trên đường đi có sự bảo vệ của ong ăn thịt, thú biến dị còn lao đến trước mặt cô, số lượng quá nhiều, ong ăn thịt không giết hết được, môi trường quá khắc nghiệt, ngay cả khi sau này trăng đỏ trở lại như trước, lâu lâu mới xuất hiện một lần thì chỉ riêng những sinh vật biến dị này cũng đủ để họ dọn dẹp trong một thời gian dài.
Đến doanh trại, anh lính gác thấy cô thì lập tức cho cô vào nhưng không cho cô vào bên trong: “Xin lỗi, cần phải kiểm tra an ninh.”
Lê Tiêu Tiêu rất hiểu, nếu không kiểm tra an ninh, lỡ cô đưa thú biến dị vào bên trong nơi đông người, rồi bùng phát ở bên trong, thì hậu quả sẽ rất thảm khốc: “Tôi hiểu mà.”
Sau khi hai người họ kiểm tra an ninh xong, nói rõ mục đích đến, vẻ mặt của anh lính rất kích động: “Tôi, tôi sẽ đưa hai người đi gặp doanh trưởng.”
Anh lính thấy có đồng đội ở đó, liền kéo người lại, để đồng đội đi cùng họ, còn mình thì nhanh chóng chạy ra ngoài: “Tôi sẽ đi bắt doanh trưởng về ngay!”
Không đến mức đó, thật sự không đến mức đó đâu, sức khỏe của doanh trưởng Tiêu mới vừa hồi phục, hay là họ qua đó đi, chỉ là cô còn chưa kịp mở miệng, anh lính đã biến mất, mà đồng đội của anh ta lại gọi thêm mấy người, một đám người vây quanh họ đi về phía trước, Lê Tiêu Tiêu cảm thấy đám anh lính sợ cô chạy mất lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play