Không chỉ có ông ấy như vậy, A Hồng còn ngồi sát Tiêu Tiêu, chú ý từng cử động của cô, sợ rằng mình không để ý đến thì Tiêu Tiêu lại làm chuyện ngốc nghếch.
Bạch Mai tìm chổi, quét sạch những mảnh vỡ của bình thủy tinh trên mặt đất, để Tiêu Tiêu không tìm thấy vũ khí tự sát nữa, lúc này trước mắt cô ấy xuất hiện một cái hót rác, ngẩng đầu lên là Lý Bác, anh ta đang gãi mặt, cô ấy không nói gì nhưng lại dùng cái hót rác Lý Bác mang tới, quét sạch khu vực này ba lần liên tiếp, xác định không còn sót lại mảnh vỡ nhỏ nào.
Lê Tiêu Tiêu có vẻ như đang tự kỷ nhưng thực ra đang lén lút chú ý đến từng cử động của mọi người, thấy họ không còn vẻ mặt ức chế đến cực điểm sắp bùng nổ nữa, mà chuyển sang quan tâm cô thì trong lòng rất vui mừng.
Không uổng công cô liều lĩnh phát điên, còn khóc một trận, quả nhiên đi trên con đường của người khác, khiến họ không còn đường đi là chính xác, bây giờ mọi người chỉ nghĩ đến cô, nghĩ cách ngăn cô tự sát, cách trông chừng cô, cách chữa khỏi "trầm cảm" của cô, cứu cô trở về, không có thời gian để suy nghĩ lung tung và xung đột với người khác nữa.
Kế hoạch đã thành công.
Lê Tiêu Tiêu thở phào, cảm nhận được một ánh mắt, là anh Mặc, cô lén chớp mắt với anh, Trần Mặc quay đầu đi.
Đây là đang tức giận, cô buồn bã nhưng bây giờ cũng không có cách nào, chỉ có thể nói sau, tuy nhiên cô và anh Mặc khá ăn ý, lúc đóng sầm cửa đi ra cô đã lập tức dùng ánh mắt ra hiệu với anh Mặc, bây giờ nghĩ lại thì cô cũng không lo lỡ anh không hiểu thì phải làm sao, may mà anh Mặc thực sự đã hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT