Lê Tiêu Tiêu mong chờ đến ngày lúa chín vàng, được ăn gạo mới.
Ngày mai là ngày lợn mẹ đẻ, cô chưa ngồi được bao lâu thì đã đi về phía chuồng cừu, định xem tình hình của nó, khoảng thời gian này có lẽ là ăn ngon ngủ kỹ, lông trên người cừu đực đã mọc dài ra không ít, có khả năng chống rét chắc chắn, cuối cùng cũng không cần cô phải lo cừu đực sẽ bị chết cóng vào ban đêm nữa.
Cô còn chưa đến chuồng cừu thì đã nghe thấy tiếng kêu ủn ỉn của lợn mẹ.
Sao thế, đây là sắp đẻ rồi sao?
Lê Tiêu Tiêu bước nhanh hơn thì thấy Lý Bác đứng ngoài chuồng cừu, cách lưới ngây ngốc nhìn vào trong: “Đại Bác, lợn mẹ đẻ chưa? Tình hình thế nào?”
Lý Bác ngơ ngác quay đầu lại, biểu cảm trên mặt anh ta rất kỳ lạ, giống như gặp phải chuyện khó diễn tả.
Lê Tiêu Tiêu chỉ thấy anh ta rề rà, đẻ hay không đẻ chỉ có một câu, anh ta còn do dự cái gì chứ, bước nhanh đến bên chuồng cừu nhìn vào trong, phát hiện lợn mẹ đang nằm trên đất, tiếp đó cô thấy bên cạnh lợn mẹ có một đống thứ gì đó màu trắng hồng đang củng, sau đó mới phản ứng lại được đó là lợn con.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT