Trời ạ, đến chó cũng không tha, không đầu độc chắc là muốn bán thịt chó, đầu độc thì có thể không bán được, bị Hạo Hạo cắn một cái cũng không oan, coi như báo thù cho đồng loại của chúng vậy.
Cuối cùng Vương Giai Giai dặn dò cô: “Dạo này không có việc gì thì đừng ra ngoài, cứ ở trong trang trại của mình.”
Lê Tiêu Tiêu đồng ý, đợi Vương Giai Giai đi rồi, cô giúp Hà Thiên chuyển đồ về nhà, lúc cả nhóm người của trang trại cô đi về thì thấy trải nghiệm tối nay khá thú vị, cô xoa đầu Hạo Hạo.
“Sao mấy đứa không bị bỏ thuốc mê?”
Đại Hoàng không hiểu lời cô nói, cứ tiến lại gần cô để cô vuốt ve.
Có lẽ nó cũng biết mình đã lập công, cái đầu to ngẩng cao, bước đi kiêu ngạo, khiến Lê Tiêu Tiêu bật cười, cô túm lấy cái đầu to của nó và vuốt mạnh.
Bộ lông của con chó to dày, bên dưới là những cơ bắp săn chắc, sờ vào rất thích, cô không nhịn được mà vuốt thêm hai cái nữa, vuốt đến nỗi da đầu con chó nhăn lại, hai mắt trợn trắng, cô thấy vậy liền bật cười, vội buông bàn tay tội lỗi của mình ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT