Vương Giai Giai ghi nhớ hình dáng của sáu người này, khẽ cười: “Thì ra vẫn là tội phạm quen thuộc.”
Lê Tiêu Tiêu trêu chọc: “Cái gì, những người này vốn đã phạm tội rồi sao? Vương Giai Giai, anh không được rồi, thế mà không bắt được, để chúng chạy đến chỗ tôi.”
Vương Giai Giai bực mình nói: “Nói ra thì chuyện này còn liên quan đến cô đấy.”
Lê Tiêu Tiêu lập tức phủ nhận: “Nói bậy, tôi trong sạch, sao có thể liên quan đến tội phạm được?”
Vương Giai Giai hết nói nổi: “Tôi không có ý đó, cô không thấy đám người này quen mắt sao, còn nhớ chuyện cô và Sở học giả gặp phải trên đường đến trại nuôi lợn không?”
Sở học giả? À, Sở Hằng à!
Lê Tiêu Tiêu suýt cười thành tiếng, không được không được cười, nêu cười chắc chắn sẽ bị Giai Giai vô liêm sỉ này mách Sở Hằng: “Ừ, ừ, ồ thì ra là chúng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play