Hóa ra còn có cách nói như vậy, đúng là học được nhiều điều.
Lê Tiêu Tiêu ghi vào sổ tay trước, cảm thấy việc tham gia trạm thú y doanh trại tuần tra này rất hời, chỉ một ngày hôm nay đã giải quyết cho cô rất nhiều việc: “Trang trại có bán cỏ đuôi mèo không?”
"Có." Lão Phùng cũng có một cuốn sổ tay, ông ta thành thạo mở ra ghi lại thông tin của nông trại Tiêu Mặc, bao gồm đã sử dụng bao nhiêu loại vắc-xin, cũng như thời gian tiêm vắc-xin tiếp theo và các loại gia súc, gia cầm, thậm chí còn có nhu cầu cỏ đuôi mèo của Lê Tiêu Tiêu: “Ngày mai sẽ chuyển đến.”
Ghi chép chi tiết như vậy hoàn toàn không lo mọi người sẽ quên.
Lê Tiêu Tiêu bắt con thỏ có dấu hiệu tiêu chảy ra, đứng ở cửa nghĩ ngợi, thấy không có chỗ nào thích hợp để nhốt, liền lấy một cái thùng giấy, nhốt tạm vào thùng giấy, lót thêm mấy lớp cỏ khô bên dưới, đợi thỏ khỏi bệnh rồi nhốt lại vào chuồng thỏ, còn thùng giấy thì chôn hoặc đốt đi.
Điểm dừng chân cuối cùng của ão Phùng chắc chắn là đi xem lợn nái, trước tiên hỏi ngày sinh của lợn nái, sau đó lại lấy ra một ống nghe, áp vào bụng lợn nái nghe một lúc.
“Lợn con rất hoạt bát, đây là chuyện tốt, chứng tỏ chúng khỏe mạnh, ngày lợn nái đẻ con, nếu tôi rảnh sẽ đến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play