Nhưng đội trưởng từ chối: “Cảm ơn, nhưng chúng tôi cần nhanh chóng trở về doanh trại, toàn đội có cuộc họp khẩn.”

Những chiến sĩ vừa rồi còn có chút thả lỏng lập tức nghiêm chỉnh, sắp xếp lại đội hình. Đội trưởng dẫn đầu chạy đến chiếc xe tải lớn, “Lên xe trở về doanh trại!”

Bọn họ đồng loạt chạy qua trước mặt Lê Tiêu Tiêu, từng người một leo lên buồng xe tải. Khi người cuối cùng biến mất, đội trưởng đứng nghiêm chào cô, sau đó ngồi vào ghế lái, lái chiếc xe rời đi.

Lê Tiêu Tiêu nhìn đèn xe biến mất ở phía xa, ngắm chai nước trong tay mình, cảm thấy vừa bất lực vừa tự hào. Đây chính là chiến sĩ của đất nước cô.

“Chỉ là một bát nước thôi mà, uống rồi thì có sao đâu.”

Đến nước cũng không uống, chưa nói gì đến đồ ăn. Cô muốn giúp các chiến sĩ một chút, nhưng lại không thể làm được gì.

Trần Mặc xoa đầu cô: “Không sao đâu, sau này bán đồ rẻ hơn chút là được.”

“Được.” Cô đáp lại. “Anh Mặc, chúng ta về ngủ thôi.”

Lê Tiêu Tiêu ngáp dài, “Có đèn rồi, không biết có thu hút côn trùng không nhỉ?”

Nhiều loài côn trùng có xu hướng bị thu hút bởi ánh sáng.

Trần Mặc: “Không sao, có bạc hà rồi.”

Đúng vậy, họ có bạc hà, Lê Tiêu Tiêu yên tâm. Thật may mắn khi anh Mặc tìm được bạc hà, thật là nhiều lợi ích. Cô vào nhà tắm tắm qua, hơi do dự một chút nhưng vẫn thay một bộ quần áo khác.

Dù sao quần áo cô cũng nhiều, lại có bột xà phòng, muốn thay thì cứ thay thôi, không cần nghĩ nhiều.

Sáng hôm sau khi Lê Tiêu Tiêu tỉnh dậy, cô ra bên cạnh bếp than để ăn sáng.

Bữa sáng hôm nay là bánh khoai lang, bên trong kẹp khoai tây cắt hạt lựu và ngô, thêm ít cải bắp thái sợi và nấm mèo. Chỉ cần áp chảo nhẹ là rất thơm, đặc biệt ngô còn ngọt ngọt, ăn dẻo dẻo, kết hợp với hương thơm của bánh khoai lang thì thật tuyệt vời.

Lê Tiêu Tiêu quay đầu nhìn, phát hiện ngô cô trồng vài ngày trước đã chín. Cô cảm thấy loại cây này rất tốt, vừa ngon lại lớn nhanh. Thân ngô còn có thể dùng để đốt than, hữu ích hơn nhiều so với cà rốt.

Hôm nay ngoài ngô chín, còn có cả nấm mèo và ớt. Xem ra cây ớt này sau khi chín có thể thu hoạch mỗi ngày, rất đáng giá. Tiếc là ớt chỉ là gia vị, không thể làm lương thực, nếu không thì trồng nhiều một chút rồi bán cho đội tuần tra chắc sẽ kiếm được bộn tiền.

Dâu tây hôm qua đã nở hoa, hôm nay đã ra trái nhỏ, có lẽ ngày mai là thu hoạch được rồi. Còn hành tây thì chỉ mới ra lá mà chưa có củ, có lẽ vẫn cần thêm thời gian để chín.

Trong số các loại cây trồng, loại kém cỏi nhất là cà rốt. Đã bao lâu rồi mà nó chỉ mọc mỗi chút lá, trong khi lứa bắp cải thứ hai đã bắt đầu cuộn lá. Tốc độ sinh trưởng chậm chạp của nó thật khiến người ta lo lắng.

Lê Tiêu Tiêu nhét miếng bánh khoai lang cuối cùng vào miệng, vỗ tay, thu hoạch hết những cây đã chín, bỏ vào rương gỗ bên cạnh ruộng, sau đó bắt đầu gieo hạt.

Lần này cô trồng toàn bộ là ngô, sau này việc trồng trọt cũng sẽ theo kiểu đồng loạt như thế này, để tiện thu hoạch.

Cô tưới nước cho ruộng, tưới hết 165 thửa ruộng thì lưng cô như sắp gãy, một lần nữa ước có được hệ thống tưới nước tự động.

Vừa lấy cỏ từ trong ba lô ra để cho thỏ ăn, vừa mở cửa hàng hệ thống, trước mặt cô là đủ loại rau quả.

Thấy hoa quả, cô nảy ra ý nghĩ. Hoa quả thường có hạt, cô có thể mua về trồng thử. Sau khi chọn qua chọn lại, cô quyết định mua dứa, vì biết rằng chỉ cần trồng đầu dứa xuống đất là có thể trồng được dứa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play