Lúc này cô mới biết cách khác rồi, Trần Mặc lấy ra một cái ná và những viên đá vụn, nhắm vào sinh vật biến dị rồi kéo ra, không thấy anh ngắm thế nào, tay buông ra, giây tiếp theo sinh vật biến dị kêu lên rồi chết, uy lực không kém gì đạn, trách không được anh nói không cần súng.
Lê Tiêu Tiêu ngây người, đây là xạ thủ thần công mà, trước đây anh Mặc có bản lĩnh như vậy sao không dùng, quả nhiên là không muốn nói cho cô biết cái giá phải trả cho sự bất hạnh này.
Cô nhìn trái nhìn phải, ngoài việc làm không khí thêm náo nhiệt thì chỉ còn cách giúp anh Mặc chuẩn bị đạn và lấy đá.
Nơi này thực sự hơi nhiều sinh vật biến dị, đánh chết để lại xác, cô không dám xuống xe nhặt, sợ dừng lại sẽ bị sinh vật biến dị vây quanh, nếu có xác ở phía trước đường đi, Trần Mặc sẽ mở cửa xe, nhặt xác rồi đóng cửa lại, tốc độ nhanh đến mức cô nghi ngờ anh thậm chí không mất đến một giây.
Sinh vật biến dị đều rất hôi, đặc biệt là khi đã chết, Lê Tiêu Tiêu không nói hai lời nhét xác vào hệ thống ba lô, Lý Bác thấy vậy, sau đó sẽ cố gắng lái xe qua gần xác, để anh Trần nhặt xác về.
Trong trang trại của họ chỉ có Tô Tình mới đến là không biết việc Tiêu Tiêu thiếu phân bón, còn lại ngay cả Như Như cũng biết chị Tiêu Tiêu của mình mỗi ngày đều phát điên vì những cây hoa quả đang chờ được cho ăn, một ngày phải kêu la rất nhiều lần, khi nóng nảy đã từng cào tóc hai lần.
Chỉ vì mái tóc đen mượt của Tiêu Tiêu, Lý Bác cũng phải nghĩ cách mang xác những sinh vật biến dị này về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play