Tô Tình cũng phụ họa: “Ông Lý, bên ngoài không nguy hiểm như ông nghĩ đâu, hơn nữa còn có máy dò nữa, yên tâm đi.”
Sư phụ Lý không nói gì nữa, thỉnh thoảng nhai khoai tây, dù có kinh nghiệm đến đâu, dù có là thần tiên trên trời đi chăng nữa, người nhà đi đến nơi nguy hiểm như vậy thì ai mà không lo lắng.
Lý Bác cũng biết điều này, nói suông thì vô dụng, chỉ có thể ôm chặt cha mình.
Ăn cơm xong, Lê Tiêu Tiêu và những người khác lên đường, sư phụ Lý dắt Như Như, cùng Tô Tình đưa họ đến ven đường quốc lộ, tâm trạng của cả ba đều khá buồn, cô xoa đầu Như Như: “Sao lại dính người như vậy, ở bên nhau lâu như vậy rồi mà xa nhau vài ngày cũng không được, chị sẽ sớm quay lại thôi.”
Kết quả là cô không nói thì còn đỡ, vừa nói thì mắt Như Như nhanh chóng ngấn lệ, hốc mắt lập tức đỏ hoe.
Lê Tiêu Tiêu lập tức bị sốc, mất hai giây mới phản ứng lại, dùng tay áo của mình lau nước mắt cho Như Như: “Không khóc không khóc, em khóc cái gì, mọi người sẽ nhanh về thôi, thật sự không về được thì em lại.. Ai da!”
Sư phụ Lý nghe cô càng nói càng không đàng hoàng, tức giận gõ vào đầu Tiêu Tiêu: “Phi phi phi, trẻ con nói bậy, trẻ con nói bậy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT