Bất hạnh thật…
Cô không biết mình có thể nói gì, cảm thấy dù nói gì thì ngôn ngữ cũng quá đỗi nhợt nhạt, rất nhiều chi tiết trước đây trong đầu cô trở nên rõ ràng, ví dụ như đôi tay đầy vết thương nhỏ của anh Mặc, trước đây cô không để ý, vì tay cô cũng vậy, lúc làm việc thường bị xước xát, cuối cùng mọc lên từng lớp chai sạn.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, trong đó có bao nhiêu là bất hạnh, để lại cho anh những vết thương.
Cũng chẳng trách anh Mặc có năng lực tốt như vậy nhưng anh lại kiềm chế không sử dụng, bất hạnh, cô đột nhiên nghĩ đến việc vừa rồi còn để anh Mặc giúp Lý Bác thổi rơi giày, trong lòng hoảng hốt lo lắng, sớm biết cái giá phải trả khi anh Mặc sử dụng năng lực lại tệ như vậy, chuyện nhỏ như vậy hà tất phải làm phiền anh, họ chỉ cần lấy một cái thang là giải quyết được.
Trần Mặc đương nhiên nhìn ra cô đang nghĩ gì: “Không sao, phạm vi sử dụng không lớn.”
Lê Tiêu Tiêu mím môi, anh Mặc còn an ủi ngược lại cô.
Cô không nói gì đi đến trước mặt Trần Mặc, đưa tay ôm anh, cô không biết làm sao để an ủi anh Mặc, chỉ học theo động tác an ủi mình khi tâm trạng không yên trước đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT