Cô định đổ hạt tiêu núi vào trong vòng gỗ, kết quả vừa mới đến gần đã ngửi thấy một mùi kinh khủng, hóa ra là lần trước xay đậu nành xong chưa rửa sạch sẽ, bột còn sót lại bên trong bị nước mưa ngấm vào nên bị mốc.
Lê Tiêu Tiêu buồn bực muốn chết, mấy ngày xay đậu nành xong lại đúng lúc trời mưa, nếu không thì phơi dưới ánh nắng mặt trời, cũng sẽ không bị mốc thế này.
Cô đành phải tháo vòng gỗ ra rửa sạch, may mà con suối nhỏ ở ngay bên cạnh, rửa cũng tiện, chỉ là trong hệ thống ba lô không mang theo cọ xoong, cô nhìn trái nhìn phải, cuối cùng túm lấy hai nắm cỏ cuộn cuộn lại, coi như cọ xoong để chà vòng gỗ.
Chà thì không khó chà, chỉ cần chà hết phần bột đậu nành còn sót lại là được, chủ yếu là vòng gỗ quá to, rửa rất bất tiện, anh Mặc giúp cô giữ một bên, cô chà bên còn lại, đỡ tốn sức hơn nhiều.
Xong việc với cái cối xay gỗ, anh Mặc bê nó ra phơi nắng, bởi gỗ còn ẩm thì xay tiêu kiểu gì, dính hết vào cối mất, lại thêm một phen khổ ải.
Lê Tiêu Tiêu đi loanh quanh, kiếm đại cái gì đó lót vào cối, chứ cứ để mộc thế này, mốc meo lại phải kỳ cọ, phiền chết đi được.
Chợt nghĩ ra cây cọ, gần nông trại cũng có một bãi, hồi xưa còn phải bóc vỏ cây cọ phơi khô làm rơm rạ lót ruộng cơ mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play