Lê Tiêu Tiêu không sợ ngã, chủ yếu là côn trùng, đây quả thực là vấn đề lớn, nhưng móc tre để ở nhà không mang theo, quay về lấy lại phải đi một chuyến, cô không muốn đi nữa.
Trần Mặc giải quyết vấn đề khó khăn cho cô: “Để anh lên.”
Sư phụ Lý rất yên tâm về Trần Mặc: “Cẩn thận một chút.”
Trần Mặc gật đầu trèo cây, tuy rằng anh có thể dùng gió cắt cành cây, nhưng một là làm tổn thương cây hồ tiêu núi, hai là anh không muốn lạm dụng dị năng, phải để dành sức lực ứng phó với vấn đề hóc búa, trăng đỏ sắp tới, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Động tác của anh rất nhanh nhẹn, không bao lâu đã có từng chùm hồ tiêu núi rụng xuống, mọi người liền đi nhặt hồ tiêu núi trên mặt đất, bỏ vào giỏ mây mang theo.
Đám người Lê Tiêu Tiêu chỉ mang theo bốn chiếc giỏ mây, nghĩ rằng hồ tiêu núi nhỏ như vậy, bốn giỏ nhất định là đủ, ai ngờ hồ tiêu núi lại nhiều như vậy, cộng thêm anh Mặc rất nhanh nhẹn, bốn giỏ nhất định là không đủ.
Tuy nhiên đã đến rồi, nhất định phải nghĩ cách mang đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT