Sư phụ Lý và con trai chẳng biết phải làm gì, đành phải ăn một miếng trước rồi đút cho cô bé. Lần này, Như Như mới chịu ăn, vị dầu và muối hòa quyện trong miệng, ba người ôm nhau, nhìn nhau nở nụ cười. Trong giây phút ấy, hương vị ngon lành đã giúp họ xoa dịu phần nào nỗi vất vả, dù cho cuộc sống còn bao nhiêu khó khăn, cực khổ.
Sư phụ Lý đặc biệt vui khi thấy cháu gái ăn từng miếng bí đỏ xào, cảm giác như con bé đã có chút sức sống hơn. Không biết là do tâm lý hay thực tế, nhưng dường như Như Như đã khá hơn, ít nhất không còn vẻ mệt mỏi đến mức thở cũng khó khăn nữa.
Ông ấy xoa xoa đỉnh đầu của cháu gái, khóe miệng khẽ nhếch lên. "Rồi mọi thứ sẽ tốt lên thôi," ông ấy nghĩ thầm, “tất cả sẽ thay đổi, mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn.”
Ngay lúc này, bên ngoài bất ngờ vang lên tiếng nói: “Mùi gì thế nhỉ, thơm quá!”
Tiếng của bà Vương vang lên đầy ngờ vực và to rõ: “Là ông Lý, chắc chắn là ông Lý, hôm nay tôi thấy ông ấy mang một cái giỏ mây về mà!”
Ngay lập tức, rèm giường bị xốc lên, may mà sư phụ Lý đã kịp nhét túi bí đỏ vào trong chăn. Bà Vương còn định lật cả chăn lên kiểm tra, nhưng sư phụ Lý không nhịn được nữa, đẩy mạnh bà ta ra.
"Đừng quá đáng!" ông ấy lớn tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play