Sư phụ Lý hiểu ý nghĩ của họ, nhưng cũng chẳng buồn quan tâm. Ông ấy chen qua giữa hai người mà không bị cản lại. Vội vàng trở về ký túc xá, ông ấy kéo màn giường lên, thấy cháu gái đang cẩn thận ngóng ra. Thấy ông nội, cô bé liền mừng rỡ reo lên:
“Ông nội!”
Bé gái ngồi nép bên cạnh ông ấy trông như chỉ mới năm, sáu tuổi, nhưng thực ra Như Như đã chín tuổi. Khuôn mặt hốc hác với chiếc cằm nhọn khiến người ta nhìn thấy mà xót xa. Đôi mắt to tròn chiếm gần hết khuôn mặt nhỏ bé, tóc tai khô xơ vàng vọt, làn da vàng vọt thiếu sức sống. Sư phụ Lý nghĩ đến cô chủ nhỏ, khỏe mạnh biết bao, làn da lúc nào cũng mịn màng sáng bóng, rồi lại nhìn về phía cháu gái mình mà lòng nhói đau.
Nếu có cách khác, ai lại muốn con cháu mình phải sống khổ sở như thế này.
Ông ấy đau lòng ôm chặt Như Như, ngồi xuống giường và kéo màn giường lại. Lúc này con trai ông ấy cũng thức dậy, ngồi lên hỏi: “Cha, sao cha lại mang cái này về?”
Dù điều kiện ở ký túc xá không tốt lắm, nhưng so với hoàn cảnh trước đây của họ thì nơi này vẫn tốt hơn nhiều. Ở đây, một phòng hai mươi mét vuông chỉ có sáu người, mỗi người còn có cả tủ đồ riêng.
Sư phụ Lý thở dài, lấy từ trong chiếc túi ra món lá bí đỏ đã được xào chín mà ông ấy nhờ Trần Mặc chuẩn bị sẵn vì biết rằng ký túc xá không có chỗ nấu nướng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play