Chỉ nghĩ đến cảnh một quả cầu đen đặc những con muỗi vây quanh, cô đã cảm thấy khổ sở.
Thật sự quá kinh khủng.
Sư phụ Lý tự tin cười: “Việc đó thì tôi nắm rõ như lòng bàn tay, cả bể ao cần bao nhiêu loăng quăng, bao lâu thì ăn hết, số lượng cần thiết thế nào, không có gì mà tôi không biết cả.”
Lê Tiêu Tiêu thở phào: “Ông cứ theo dõi sát sao mấy cái bể loăng quăng đó giúp tôi nhé, nếu cần thì tăng hay giảm loăng quăng cũng tùy ông điều chỉnh. Còn về cái ao lớn này thì mình cứ cho thêm loăng quăng vào.”
Với diện tích ao lớn hơn, số lượng loăng quăng chắc chắn ít hơn, có thể một số ếch con chậm chạp sẽ không tìm được thức ăn. Cô muốn nuôi nhiều ếch trưởng thành nhất có thể, giảm thiểu tối đa tổn thất.
Ba con cá mà Trần Mặc bắt được, cô và anh đều không nhận ra loài nào. Nhưng sư phụ Lý thì nhận ra ngay lập tức: “Đây chẳng phải là cá hương sao, bao nhiêu năm rồi tôi chưa thấy nó.”
Lê Tiêu Tiêu ngạc nhiên: “Cá hương? Cái tên này nghe hay quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play