Lê Tiêu Tiêu đáp: “Đúng vậy, suýt chút nữa là chúng đã ăn sạch hai cây này của tôi rồi.”
Sư phụ Lý hứng thú quan sát lũ kiến, ông ta kinh ngạc trước suy nghĩ táo bạo của Lê Tiêu Tiêu. Nếu cây nhà ông ta bị sâu ăn, cùng lắm chỉ nghĩ đến việc phun thuốc trừ sâu, loại này không được thì đổi loại khác, còn việc dùng kiến để bắt sâu thì ông ta chưa từng nghĩ đến, cũng không có khái niệm này.
Kiến mà còn có thể dùng để bắt sâu sao?
Đúng là đầu óc của lớp trẻ linh hoạt hơn nhiều.
Vì phương pháp này thành công, lũ sâu trong cây dâu tằm và táo sớm muộn gì cũng sẽ bị bầy kiến đen xử lý hết, cô hoàn toàn an tâm, tinh thần sảng khoái suy nghĩ về các vấn đề khác.
Vườn cây nằm sát cạnh nhà bếp, trước đây cô chỉ chú trọng đến việc cứu hai cây quan trọng mà không để ý đến điều gì khác. Nếu kiến tràn vào nhà bếp thì đúng là thảm họa, cô cũng không rõ lũ kiến này có ăn rau quả hay không.
Sư phụ Lý cũng nghĩ đến chuyện này: “Tuy tổ kiến cách nhà bếp một khoảng, nhưng nếu lũ kiến mò vào cũng rất phiền, sau này cô chủ nhỏ phải quét dọn nhà bếp sạch sẽ, không để thức ăn trên bàn, kẻo kiến sẽ bò vào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT