Nói đến cuối cùng, ánh mắt cô gần như bừng sáng: “Đi, chúng ta đi bắt con kiến chúa về.”
Không chần chừ thêm nữa, cô vác cuốc lên vai, cùng Trần Mặc vội vã lên đường.
Trời ban ngày nóng nực, chỉ đi vài bước là mồ hôi đã tuôn ra như suối. Lê Tiêu Tiêu lấy chai nước trong balo đưa cho Trần Mặc, cô vừa uống vừa dùng quạt lá cọ quạt điên cuồng.
Cái quạt này là sư phụ Lý đã giúp bọn họ làm từ lá cây cọ.
Đi được một nửa đường, một cơn gió nóng thổi tới, nhưng cô cảm nhận được rằng những ngày nóng nhất đã qua, giờ đây nhiệt độ đã mát hơn so với trước, vài ngày nóng bức nhất, gió thổi vào mặt cũng đủ nóng để khiến phồng rộp da.
Họ tìm được tổ kiến trước đó, trong lòng Lê Tiêu Tiêu thầm nói lời xin lỗi, rồi dùng cuốc đào một nhát, hàng ngàn con kiến đen tràn ra. Cô nhanh chóng xúc cả kiến lẫn đất vào giỏ mây, dự định mang tất cả về. Nếu chỉ mang mỗi kiến chúa mà không có kiến thợ thì ai sẽ đi kiếm ăn chứ?
Cô không nhớ rõ kiến chúa trong chương trình Thế Giới Động Vật trông thế nào, hình như nó to hơn những con kiến bình thường, nên khi tìm kiếm, cô đặc biệt cẩn thận để không bỏ sót hoặc làm rơi mất nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play