"Ồ, chúng vốn dĩ như vậy, không phải lỗi của anh đâu." Lê Tiêu Tiêu vội giải thích, rồi lôi ra số bột khoai lang đã chuẩn bị sẵn. Ban đầu cô chỉ thuê họ trông coi nông trại trong một đêm, hứa trả mỗi người ba cân bột khoai lang. Nhưng giờ họ đã làm suốt ba ngày ba đêm, tổng cộng là mười tám cân.
Cô còn định thêm vào hai cân nữa như phần thưởng. Nếu không có họ, chắc chắn đám tằm của cô đã chết hết, thêm hai cân để làm tròn số hai mươi cân cũng là hợp lý.
Đây là công việc tư nhân, không phải việc công của quân đội, mà chủ nông trại lại tự nguyện tăng tiền công, ai mà từ chối được? Nhưng Cường Tử đã quá thân thiết với Lê Tiêu Tiêu nên cảm thấy ngại ngùng: “Giá cô trả ban đầu vốn đã cao rồi mà.”
"Không cao đâu," Lê Tiêu Tiêu thật lòng nghĩ vậy, “Mấy thứ trong nông trại của tôi món nào cũng quý giá. Nếu có kẻ xấu đến, các anh phải dùng thân mình để chắn đao kiếm đấy. Nhận đi.”
Đến nước này thì Cường Tử không từ chối nữa. Bà chủ nông trại lớn có tiền, hai mươi cân bột khoai lang chẳng thấm tháp gì. Anh ta cười đùa: “Cảm ơn phú bà.”
Phú bà Lê Tiêu Tiêu hào phóng phẩy tay: “Cái này có là gì đâu. Anh mang phần của đội trưởng về luôn nhé?”
“Ừ, tôi đi đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT