Ngay lập tức, cả người lẫn chó đều im bặt.
Lý Hâm đắn đo về mức lương của mình, cắn răng tính toán xem có nuôi nổi không: “Cùng lắm thì tôi chi tiền mua bột khoai lang, gửi nhờ ở trại huấn luyện, đỡ phải thấy các người cãi nhau suốt. Cô không cần lo về đống thức ăn chó nữa, coi như tôi tặng, còn việc tìm cho cô một con chó khác, tôi sẽ giúp.”
Lê Tiêu Tiêu nghiêng đầu sang trái, gãi gãi cổ: “Cũng không đến mức không hợp...”
Hạo Hạo ngoảnh đầu sang phải, khẽ rên lên một tiếng.
Lý Hâm thấy chú chó vẫn ngồi bên cạnh Lê Tiêu Tiêu mà không đi về phía mình, thì hiểu ý nó. Nó muốn ở lại với Lê Tiêu Tiêu, khiến anh ta có cảm xúc phức tạp.
Anh ta lấy từ trong túi ra một gói thức ăn cho chó, bốc một nắm cho chú chó ăn từ tay mình, nhớ kỹ từng hành động của người bạn đồng hành. Đây có lẽ là lần cuối anh ta được gặp nó. Với nhiệm vụ nặng nề của quân đội, anh ta khó có thể thu xếp thời gian để đến thăm nó nữa.
Khi Hạo Hạo ăn xong, Lý Hâm xoa nhẹ đôi tai của chú chó: “Sau này phải sống tốt nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play