Tối hôm đó cô ngủ ngon hơn hẳn mấy đêm trước, vừa đặt đầu xuống gối là đã ngủ ngay lập tức. Trước khi thiếp đi, cô chợt nhớ ra mình quên dặn Trần Mặc gọi cô dậy vào buổi trưa. Thôi rồi, chắc cả ngày mai cô sẽ ngủ quên mất, đám ốc bươu lại sẽ chết mất một lứa nữa.
Không ngờ cô chưa cần dặn, buổi trưa Trần Mặc đã tự động gọi cô dậy. Đúng là một người đàn ông đáng tin cậy.
Lê Tiêu Tiêu ôm chặt lấy Trần Mặc một cái, vui vẻ chạy lên cầu thang ra ngoài.
Trần Mặc nhìn theo bóng lưng vui vẻ của cô, tay anh lơ lửng trong không trung một lúc rồi mới thả xuống, quá mềm, như thể vừa được một cây kẹo bông ôm chầm lấy.
Lần này Lê Tiêu Tiêu có kinh nghiệm hơn. Cô xịt nước lên người mình, quấn một lớp khăn mỏng quanh mặt, đội mũ rơm, chuẩn bị kỹ càng rồi mới mở cửa. Hơi nóng tràn vào khiến cô nheo mắt, cô nhanh chóng chạy qua phiến đá xanh nóng bỏng rồi mới vào khu ruộng có mái che nắng để cảm nhận không khí dễ chịu hơn.
Vừa quạt quạt cho mát, cô vừa quan sát hồ nước. Đám ốc bươu lẽ ra phải trốn dưới lớp bùn để tránh nắng, vậy mà giờ chúng lại bò hết lên thành hồ, thậm chí còn bám lên mấy cọng rong.
Biểu hiện kỳ lạ này làm cô chú ý. Ban đầu cô nghĩ là do nước quá nóng, nhưng khi thò tay xuống thì nước vẫn mát, không phải do nhiệt độ. Vậy thì là vì sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT