Cô nghĩ đến việc ăn việt quất đông lạnh.
Việc phải làm ngày càng nhiều, nhưng Lê Tiêu Tiêu tràn đầy động lực, không hề thấy phiền phức. Mọi thứ cứ làm từ từ, cô có đủ kiên nhẫn để nâng cao chất lượng cuộc sống của mình.
Đúng lúc đó, cuối con đường xuất hiện một chiếc xe, anh lính mặt non cuối cùng cũng trở về.
Lê Tiêu Tiêu xách lồng đứng chờ ở cổng, bắt đầu lên kế hoạch về việc nuôi chó. Bắt đầu nuôi năm con đã.
Anh lính mặt non từ chối khéo: “Năm con thì không thực tế đâu.”
Dù sao điều kiện hiện giờ quá thiếu thốn, việc huấn luyện một con chó quân sự đạt chuẩn cũng khó hơn trước nhiều. Ngay cả họ cũng không đủ chó để phân bổ, huống chi là người ngoài. Cũng vì Lê Tiêu Tiêu mở lời nên anh ta mới lịch sự như vậy, nếu là người khác thì chắc anh ta đã mắng cho rồi.
Anh lính mặt non gãi đầu, cảm thấy bà chủ Lê đang làm khó anh ta. Nhưng quyết định nuôi chó thì anh ta không ngạc nhiên lắm. Trang trại Tiêu Mặc tuy không lớn nhưng có nhiều thứ tốt, dù có người tuần tra, Trần Mặc lợi hại đến đâu cũng phải nghỉ ngơi. Chỉ hai người canh gác thôi thì quả thật vẫn chưa đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT