Sau khi đi một vòng các ruộng khác, cô đã bắt được hơn 200 con châu chấu. Khi cô quay lại ruộng ngô, đám châu chấu lại xuất hiện. Chắc chúng vừa từ rừng bay ra.
Như để chứng minh điều đó, cô tận mắt thấy một con châu chấu lớn màu xanh lục, dài bằng nửa ngón tay, nhảy lên đậu trên cây ngô của cô, bắt đầu cắn lá. Cơn tức vừa hạ xuống của cô lại bùng lên. Quá giận dữ, cô không kiềm chế được, bóp nát con châu chấu đó.
Cô không muốn bỏ con châu chấu dính đầy nhớt vào túi, liền ném nó vào chuồng gà để sáng mai lũ gà ăn.
Nhưng sau cơn giận, cô lại cảm thấy bất lực. Một mình cô sao có thể đối phó với lũ châu chấu liên tục bay ra từ rừng. Dù bây giờ cô có thể bắt, nhưng khi cô ngủ thì làm sao?
Hơn nữa, qua quan sát, cô nhận ra lũ châu chấu dường như thích ăn cây trồng của cô hơn là cỏ dại tự nhiên. Đây thực sự là một tin xấu.
Lê Tiêu Tiêu cảm thấy vô cùng khó chịu, không hiểu sao đột nhiên lại xuất hiện châu chấu. Rõ ràng hôm qua không có dấu hiệu gì, chắc chúng đã di cư từ nơi khác đến. Liệu trại tuần tra có biết không?
Vì vậy, khi anh lính mặt non đến, cô liền định thông báo việc này cho anh ta. Nhưng vừa định mở miệng thì cô lại thấy anh ta cười tươi, khiến cô nghẹn lời và chuyển sang hỏi chuyện khác: “Chuyện gì mà trông anh vui thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play