“Khương Thừa, lát nữa tan học em ra cổng trường nhé, chị sẽ mang cơm tới cho em.”
Trong giờ nghỉ giữa tiết, cô giáo chủ nhiệm Lý Bội Lan nhận được tin nhắn. Vừa hay cô đang định xuống lớp, liền tiện thể nói với Khương Thừa.
Là giáo viên chủ nhiệm, cô nắm rõ hoàn cảnh từng học sinh trong lớp, cũng biết chuyện buồn trong gia đình Khương Thừa. Nhưng cô chỉ có thể thở dài bất lực, không giúp được gì nhiều.
Khương Thừa vốn đã là một học sinh ít nói, học hành giỏi giang. Trước kia thỉnh thoảng còn cười nói với bạn bè, nhưng từ sau biến cố, cậu càng thu mình lại. Trong giờ nghỉ, khi các bạn trò chuyện hoặc nghỉ ngơi, cậu vẫn lặng lẽ cúi đầu làm bài tập.
“Chị em đến đưa cơm à?” – cậu ngẩng đầu hỏi, ánh mắt ánh lên chút ngạc nhiên lẫn mong chờ. Có lẽ vì ít nói nên giọng hơi khàn. Cô Lý chỉ nghe thấy cậu nói khẽ: “Cảm ơn cô.”
“Không có gì đâu.” – Cô mỉm cười đáp rồi quay về bục giảng, chờ giờ học tiếp theo.
Trường Trung học số 1 Xương Giang có một hành lang dài dẫn ra cổng. Vào giờ quy định, phụ huynh có thể ngồi chờ tại đó để gặp học sinh hoặc gửi đồ.
Khương Trà Trà sau khi hoàn tất thủ tục liền ngồi chờ ở hành lang. Nhìn quanh, cô thấy nhiều phụ huynh cũng đến đưa cơm canh cho con mình.
Cấp ba là giai đoạn học hành căng thẳng, học sinh nội trú hai tuần mới được nghỉ một lần. Vì vậy nếu phụ huynh muốn gửi đồ hay đến thăm, đều tranh thủ lúc này. Ăn cơm căng tin mãi cũng ngán, nên cha mẹ thường mang cơm nhà nấu hoặc đặt sẵn từ ngoài vào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT