Rất lâu sau, Sở Ngu mới yên tâm bỏ ly nước xuống quay đầu đi, tư chất tâm lý của Hạ Trầm tương đối tốt, cô căn bản không thể nhìn ra được người này có đang nói dối hay không.
Cô vén chăn lên, muốn xuống giường, Hạ Trầm tiến lên trước một bước chặn ngang ôm eo cô.
“Anh làm gì.”
Hạ Trầm nhấc bổng người lên, đặt lại lên giường rồi nói: “Ăn cơm trước, ăn xong cơm muốn tăng ca nguyên đêm thì tuỳ em.”
Sở Ngu muốn từ chối, lời vừa tới miệng liền đụng phải cằm mọc toàn râu của anh, còn có mí mắt thâm đen, vẫn là nên nuốt lại thôi.
Cô nhận lấy cơm hộp mà Hạ Trầm đưa cho, cầm lấy muỗng lên nhanh chóng húp hết cháo, lại nhanh chóng đi tới phòng bệnh của anh cả Sở. Sở Ngu ngồi bên giường bệnh, nhìn gương mặt tái nhợt đang nằm trên giường bệnh đó, nhẹ nhàng mỉm cười, cố ý giả vờ không nhẫn nại nhấc lông mày, nói: “Sở Đại Căn Nhi, trình tự bá vương ngạnh thượng cung của em cũng làm xong rồi, anh còn chưa tỉnh lại nữa. Anh một lần cản không được, thì những lần sau đều cản không được đâu nha.”
Hạ Trầm theo sát cô vừa mới đến, nghe thấy vậy liền nhướng mày, Sở Ngu nhìn thấy gương mặt của anh là kiểu “Lúc nào chứ, sao anh lại không biết”, cô bật cười khúc khích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT