Người đó vốn dĩ còn có lựu đạn, nhưng bị người khác phát hiện sớm, chỉ là mọi người không ngờ rằng hắn vẫn còn phương án dự bị, thấy mình bị bại lộ, thế là chó cùng rứt giậu mà châm thuốc nổ.
Uy lực của thuốc nổ không so được với lựu đạn, nhưng uy lực cũng không nhỏ, tầng lầu bị nổ tung, ba tầng trên cũng bị sụp, rất nhiều người bị đè dưới đó. Sở Ngu cầm lấy dụng cụ cũng với binh sĩ tham gia cứu viện, tại một đống đổ nát của bức tường sụp xuống, phát hiện thấy Từ Vệ Gia và anh cả Sở cả người toàn máu đang nằm trong lòng hắn.
Cô cùng với mọi người đẩy chướng ngại vật ra, nhìn thấy anh cả Sở hơi thở yếu ớt nhưng vẫn khẽ mỉm cười với cô, trong lòng vậy mà sinh ra một loại cảm giác lắng xuống một cách buồn cười.
Cô nhẹ nhàng đến gần vết thương trên đầu phải của anh cả Sở, đó là vị trí vết thương mà cô từng xử lý trước đây, giọng nói run rẩy hỏi: “Đây là cái giá mà anh phải trả sao?”
Ngay cả cô cũng không có chú ý đến, đi đôi với âm thanh là những giọt nước mắt đang dần rơi xuống từ khóe mắt.
Anh cả Sở bị thương rất nặng, nghe thấy lời của Sở Ngu nói, anh ấy cắn mạnh vào đầu lưỡi, định khiến cho bản thân tỉnh táo, anh ấy đưa một tay ra lại gần gò má của Sở Ngu, chậm rãi lau đi nước mắt của cô, nói: “Không phải, đây không phải là lỗi của em, tất cả sự bất hạnh của em và Nhị Đản đều do anh đem tới.” “Em gái, đừng buồn, có thể nhìn thấy hai đứa đều sống tốt, cuộc đời này của anh thế là đủ rồi. Ý thức của anh càng lúc càng mơ hồ, chỉ có thể dùng sức cắn chặt đầu lưỡi, vẫn muốn tiếp tục nói, nhưng nhìn thấy Sở Ngu đứng dậy lau nước mắt, một tay ôm anh ấy lên.
“Em gái…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play