Được cậu ngốc nhỏ hết mực nhiệt tình đối đãi, cuối cùng Nguyên Phượng mới miễn cưỡng ăn được vài miếng. Gương mặt tuấn tú cau chặt, nhìn kiểu gì cũng thấy rõ cậu cực kỳ không ưa nổi mấy món ăn dân dã này.
Trời đã khuya, hai cậu ấm từ thành phố mệt rã rời sau một ngày, chỉ mong được tắm rửa sạch sẽ một chút. Nhưng rồi vừa nghe nói ở quê nước nóng không đủ, nhà họ La thì lại đông người, thêm hai khách nữa, thế là không đủ nước dùng cho cả nhà.
Muốn tắm thì phải pha nước lạnh, cần tranh thủ tắm cho nhanh vì mỗi người chỉ được tối đa mười phút.
Vừa nghe xong, mặt Nguyên Phượng lập tức sầm lại. Ở nhà, cận muốn tắm bao lâu cũng được, muốn ngâm mình một tiếng cũng chẳng ai nói gì. Thế mà tới cái nơi quái quỷ này chuyện gì cũng phải nhịn, chuyện gì cũng thấy chướng mắt, thật sự là... muốn chửi thề.
Lật tung mấy chai lọ trong giỏ ra tìm, cậu ngửi thấy mùi sữa tắm rẻ tiền trộn lẫn thứ tinh dầu lạ, chỉ muốn quay về thủ đô mà mắng cha mình một trận ra trò, hận không thể thịt luôn ông anh cùng cha khác mẹ và bà mẹ kế đầy âm mưu kia.
Cố chịu đựng cái mùi khó ngửi đến nhức mũi, Nguyên Phượng xoa sữa tắm khắp người, kỳ cọ qua loa. Kết quả là quên cả thời gian, đến khi Ân Minh Lộc vào tới thì nước nóng đã chẳng còn được bao nhiêu.
Cậu nhóc vươn tay thử nước dưới vòi sen, “soạt” một tiếng, nước lạnh toát ào xuống, khiến cậu giật mình rụt tay lại, cánh tay nhỏ co rúm, nhìn mà thấy tội.
Nguyên Phượng khẽ ho mấy tiếng, gương mặt hiếm khi lộ vẻ ngượng ngùng, hắng giọng nói: 
“Mai tắm trước đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play