Ông thấy Úc Ninh ra tay liền chi ra năm mươi triệu, ngay cả mày cũng không nhíu một cái, liền biết đây không phải là một người thiếu tiền. Đế vương lục ngàn năm khó gặp, tuy ông biết không có khả năng, nhưng vẫn muốn hỏi thử một lần.
"Xin lỗi, trong nhà tôi có một trưởng bối làm trong ngành này, bán đi tôi khó ăn nói với trưởng bối." Úc Ninh lộ ra hàm răng trắng cười một tiếng, cũng coi như là thành thật. Nghe cậu nói vậy, Lưu sư phụ cũng không cưỡng cầu nữa, không biết từ đâu cũng lôi ra một cái máy ảnh cũng bắt đầu chụp điên cuồng.
Đợi đến khi khối đá một tấn kia được đóng gói xong xuôi, Úc Ninh ký tên vào đơn và thỏa thuận vận chuyển, cũng không có lý do gì để ở lại nữa. Ông Khang và Lưu sư phụ quyến luyến không rời, kết bạn WeChat với Úc Ninh, ánh mắt đưa tiễn nhìn Úc Ninh rời đi.
***
Úc Ninh ra khỏi cửa, cảm nhận sức nặng trong ba lô, tâm trạng cũng coi như không tệ - lần này ít nhất cũng giải quyết được phần lớn nợ nần rồi, phải không? Trong một tấn đá thô kia chắc chắn cũng có thứ không thua kém gì viên ngọc phỉ thúy này, hơn nữa trọng lượng lớn như vậy, phỉ thúy bên trong chắc chắn cũng không nhỏ, nghĩ như vậy thì cậu đúng là lời to rồi.
Úc Ninh thở phào nhẹ nhõm trong lòng - cuối cùng cũng có tiền nuôi người yêu rồi.
Yêu đương với người giàu thật sự quá khó khăn. Lời này không hẳn là nói Úc Ninh nhất định phải so kè giàu có với Lan Tiêu, dù sao thì một mình cậu chắc chắn là không so được với Lan Tiêu rồi, nhưng cổ ngữ có câu, hôn nhân gả cưới, môn đăng hộ đối là tốt nhất, cậu không thích cái cảm giác khi Lan Tiêu tặng cậu một chiếc đồng hồ mấy trăm triệu hay cả tỷ bạc mà anh chỉ có thể đáp lại bằng một bữa đồ nướng ven đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play