Nghe vậy, Ngô Dụng vội vàng xoa xoa tay, nổi hết cả da gà: "Ghê tởm vậy sao?"
Úc Ninh gật đầu, đúng là ghê tởm thật. Không chỉ ghê tởm, khí tràng vốn dĩ ôn hòa trên người Ngô Dụng vừa trực tiếp tiếp xúc với dải lụa này cũng đã lẫn một tia khí tràng không lành, tia khí tràng này giống như virus, không ngừng lây lan sang các khí tràng khác xung quanh anh ta, chỉ trong chốc lát, cả người Ngô Dụng đã bắt đầu bốc lên ánh đỏ rồi.
Dữ dằn vô cùng, có thể thấy chủ nhân của nó tám chín phần mười là chết bất đắc kỳ tử, chết không nhắm mắt, nơi chôn cất lại không phải là phong thủy bảo địa gì, nói không chừng đến phong thủy bảo địa cũng không tính là, không phải nơi sơn cùng thủy tận thì Úc Ninh sẽ cắt đầu cậu xuống làm bóng mà đá chơi. Pháp khí này có chút tương tự với rồng ngọc lớn mà Úc Ninh lấy được từ chỗ bà nội Chu ở Đông Bắc, chạm vào thì thương tật, đụng vào cũng chết toi.
"Đây cũng đâu phải lỗi của tôi, trong nhà tối om, tôi lại nhìn không rõ khí tràng, ai biết được trong số hàng mới nhập của ông ấy lại có thứ này?" Ngô Dụng sốt ruột đi đi lại lại tại chỗ, Úc Ninh nhắc nhở anh ta: "Bây giờ tốt nhất anh đừng động đậy lung tung."
Anh ta bây giờ chưa xui xẻo là chủ yếu là vì không có điều kiện khách quan. Theo khí tràng hiện tại trên người Ngô Dụng mà nói, đi đường cũng có khả năng vấp ngã rồi làm gãy miếng xương nào đó trên người.
"Ông chủ Ngô, trên người anh không đeo pháp khí hộ thân gì sao?" Úc Ninh có chút nghi hoặc hỏi.
"Trời ơi coi cái đầu heo của tôi nè!" Ngô Dụng vỗ tay một cái, rồi ra sức đấm vào đầu mình: "Hôm qua tắm xong quên đeo rồi! Tôi đã nói hôm nay ra cửa cứ cảm thấy quên quên cái gì đó mà!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT