Cậu ngẩn ra, nghĩ bụng mình vừa mới tỉnh ngủ sao lại lại lại đắc tội sư phụ, liền nghe thấy bên trong Cố đại nhân cười hì hì nói: “Là ta không đúng, A Nhã nếu tức giận quá, thì đánh ta hai cái cũng được…”
Được rồi, lại bị nhồi một họng thức ăn cho chó miễn phí.
Tỳ nữ áo xanh ở một bên thấy cậu không nhúc nhích, vô cùng chu đáo tiến lên một bước nói: “Úc tiên sinh có gì phân phó?”
Âm lượng của nàng ta không lớn không nhỏ, đâu phải nói cho Úc Ninh nghe, rõ ràng là nhắc nhở hai vị chủ quân bên trong. Úc Ninh giật giật khóe miệng, phân phó nói: “Lấy chút ô mai đi, ta vốn hay say xe.”
“Dạ.”
Mai tiên sinh bên trong nghe thấy động tĩnh, khẽ ho một tiếng, gọi: “Vào đi.”
Úc Ninh lúc này mới vén rèm cửa ngồi vào, chắp tay nói: “Sư phụ, sư công đại an.”
Mai tiên sinh hôm nay mặc một bộ áo màu trắng trơn, một tay cầm quyển sách, trông có vài phần phong thái văn nhân, chỉ là không biết vì sao vạt áo có chút nhăn… Y phất phất tay ý bảo miễn lễ, Úc Ninh ngồi thẳng người, vừa định nói gì đó thì không nhịn được ngáp một cái, làm cho âm thanh cậu muốn nói ra bị đứt quãng vụn vặt, Mai tiên sinh thấy vậy nhíu mày hỏi: “Ngủ không ngon? Hôm qua lại thức khuya rồi?”
Nói ra thì Úc Ninh cũng oan uổng quá, xã hội hiện đại chưa quá mười hai giờ đêm thì không thể gọi là thức khuya, thức khuya thế nào cũng phải là một hai giờ sáng chứ? Ở đây thì ngược lại, buổi tối chín giờ chưa ngủ thì trong miệng hạ nhân đã là khó ngủ, quá mười hai giờ chưa ngủ thì chính là cả đêm không ngủ!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play