Xe ngựa khựng lại, đến Chu phủ rồi.
Cố quốc sư vịn thành xe đứng dậy, đi hai bước định xuống xe, đột nhiên dừng bước, nói với Úc Ninh: "Chính là đạo lý đó."
Úc Ninh ngẩn người, Cố quốc sư đã xuống xe, Phù Dung vén rèm lên, thấy Úc Ninh vẫn ngồi im, nhắc nhở: "Thiếu gia, nên xuống xe rồi."
Úc Ninh nhảy xuống xe ngựa, lập tức lại sững sờ – Ôi chao, rốt cuộc có bao nhiêu người muốn giết gã Chu thiếu gia này vậy?
Hoặc là, có bao nhiêu người muốn giết Chu các lão vậy?
Trước mắt, Chu phủ bị một mảng lớn khí đen nồng đậm bao phủ, khí xanh yêu dị luồn lách bên trong, tựa như từng đạo vong hồn đang khóc than ai oán, cầm sợi dây thừng treo cổ chờ đợi đòi mạng nhà họ.
Có gió nổi lên, rít gào từ trong cửa tràn ra, cuốn bay vạt áo của mọi người. Hơi ẩm âm lãnh rét lạnh từ trong cửa ùa ra, tựa như một đợt thủy triều đẫm máu tanh tưởi do oán khí tạo thành, lan tràn dưới chân mọi người, đợi đến khi chạm vào khí tràng của Cố quốc sư và Úc Ninh, lại vòng qua, quấn lấy những người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT