"...Cái gì?" Cố quốc sư nhất thời không phản ứng kịp.
"Con ở nhà lâu đến mốc cả người rồi, không phải sẽ mọc nấm sao?"
"Cút!" Cố quốc sư tức giận nói: "Cút xa chút, ta nhìn thấy con là thấy phiền."
Úc Ninh bất ngờ đưa tay sờ lên mu bàn tay của Cố quốc sư, nơi đó còn lưu lại một vết sẹo màu hồng nhạt, chính là vết mà trước đó Cố quốc sư tự dùng thước đánh ra. Cố quốc sư bị cậu sờ trúng mà giật mình, còn chưa kịp mở miệng, đã thấy Úc Ninh xuống giường, vừa thu dọn quần áo vừa cười híp mắt nói: "Sư công, cũng hai tháng rồi đó, đôi tay đẹp như vậy của người, bị vết sẹo này làm hỏng mất rồi, người mau làm cho nó biến mất đi... bán thảm cũng phải có chừng mực, quá trớn thì không hay đâu, người biết mà?"
Nói xong, còn chưa đợi Cố quốc sư phản ứng, đã chuồn mất dạng, vừa chạy vừa nói: "Vậy trưa nay con ra ngoài ăn luôn nhé – tế bào của người đừng cất đi, chiều nay con từ chỗ A Vân về sẽ đến xem!"
Cố quốc sư nhìn bóng lưng của cậu, lại nhìn mu bàn tay của mình, không khỏi lẩm bẩm: "Thằng nhãi ranh này..."
Úc Ninh vừa chuồn ra ngoài, tỳ nữ áo xanh bên cạnh Cố quốc sư là Mặc Lan đã dẫn người trở về, nàng ấy nhìn thấy bóng lưng của Úc Ninh, trong lòng khó hiểu, nhưng vẫn dẫn người đi vào, khom người nói: "Thưa đại nhân, tế phục đã lấy về rồi ạ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT