Gió nhẹ lay động, lụa mỏng màu xanh nhạt bay phấp phới trong gió, chuỗi ngọc đỏ khẽ rung, hương thơm lạ lùng xông vào mũi.
Úc Ninh đi theo hành lang qua đó, vén lụa mỏng lên, quả nhiên trong đình có một người đang ngồi. Người đó mặc một chiếc ngoại sam có thể nói là gấm vóc lộng lẫy, vạt áo ngoại sam màu đỏ thẫm được thêu kín hoa mẫu đơn bằng các loại chỉ màu, tôn lên lớp áo lót trắng trơn bên trong, khiến cho màu đỏ càng thêm kinh tâm động phách, màu trắng càng thêm thanh tao thoát tục. Người dám mặc một chiếc áo khoác như vậy đương nhiên là có tướng mạo tuấn tú phong lưu, hắn cầm que bạc gẩy gẩy hương liệu trong lư hương, thấy Úc Ninh đến thì ngẩng đầu nhìn, cẩn thận đánh giá cậu một hồi, cười lạnh nói: "Ngươi chính là tiểu tình nhân mà Mai Nhã nuôi?"
"..." Úc Ninh đột nhiên cảm thấy vị đại nhân trước mắt này nhất định là hiểu lầm gì đó, nếu không thì là cố ý lấy cậu hoặc lấy sư phụ cậu ra làm trò đùa.
Cái kiểu đồ đệ và sư phụ ở chung một chỗ, chỉ có thời hiện đại mới dám viết như vậy, chứ thời này danh phận sư đồ không khác gì danh phận phụ tử, sư phụ thu đồ đệ là phải đến nha môn ghi danh, mà đồ đệ là phải có trách nhiệm lo ma chay hiếu hỉ cho sư phụ! Ngoại trừ những chuyện ám muội vốn dĩ đã nhắm vào phương diện này thì không tính, sư đồ mà thực sự ở bên nhau, không nói những cái khác, cứ theo luật mà xét là phải phán cho lưu đày.
Úc Ninh chắp tay, coi như hành lễ: "Cố đại nhân an."
"Ta không nhận nổi lễ của ngươi."
Úc Ninh đứng thẳng người, coi như không nghe thấy lời hắn nói, tiếp tục nói: "Nghe nói sư phụ ta có hẹn với đại nhân, lúc này đang làm khách ở phủ, mong được yết kiến."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT