Mai Đại tiên sinh cũng nói: “Sư phụ yên tâm, có con là đại bá coi sóc, sẽ không để A Vân chịu thiệt đâu ạ.”
“Ừ.” Mai tiên sinh hời hợt đáp một tiếng, kết thúc đề tài.
Thật ra, Mai tiên sinh vốn là người vô cùng nghiêm khắc, ăn không nói ngủ không nói, chỉ là sau này bị Úc Ninh làm hư thôi. Mai Đại tiên sinh thì không như vậy, đợi Mai tiên sinh không nói gì nữa, huynh ấy mới động đũa, không ngờ vừa nhấc đũa lên, đã bị Úc Ninh dùng đũa chung gắp cho một bát thịt nóng hổi: “Đại sư huynh nếm thử cái này đi!”
“…Đa tạ tiểu sư đệ.” Mai Đại tiên sinh nhìn bát thịt bò đầy ắp, do dự một lát mới động đũa, vừa định gắp thì lại nghe thấy Úc Ninh vô cùng tự nhiên nói: “Cũng may hôm nay ăn lẩu, nếu không lúc Đại sư huynh đến thì đồ ăn nguội hết rồi.”
“….” Mai Đại tiên sinh vừa định đặt đũa xuống nói chuyện với Úc Ninh, thì Úc Ninh lại ngạc nhiên nói: “Đại sư huynh ăn đi chứ, đặt đũa xuống làm gì? Thịt nguội rồi thì tanh lắm đấy.”
Mai Tam tiên sinh ở bên cạnh nhịn không được cười, mở to mắt nói dối: “Tiểu sư đệ tuổi còn nhỏ, khó tránh khỏi hành sự tùy hứng một chút, Đại sư huynh đừng trách… riết rồi quen thôi.”
Quy củ của ba sư huynh đệ bọn họ đều theo Mai tiên sinh, ăn không nói ngủ không nói là thói quen tập từ nhỏ, nhưng hễ cứ ngồi cùng bàn ăn với Úc Ninh, cả bàn đều không còn phép tắc gì nữa, mà lại còn rất tự nhiên, không ai thấy có gì không đúng – sư phụ huynh ấy trước khi đi Bình Ba phủ cũng là một người ăn không nói ngủ không nói, tiếc là sau khi trở về, dù tiểu sư đệ không có ở đó, trên bàn ăn cũng thỉnh thoảng nói vài câu, có thể thấy từ dễ đến khó thì dễ, từ khó đến dễ thì khó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play