Nhưng cái thứ như pháp khí này chủ yếu xem duyên phận, nên mục đích chính của Úc Ninh hôm nay vẫn là đi mua một ít mảnh vỡ đồ cổ, tranh thủ trước khi về Trường An phủ nhanh chóng hoàn thành bài tập mới là chuyện chính. Cậu thật sự không dám tưởng tượng, nếu như Mai tiên sinh biết cậu trở về mà bài tập thầy giao một cái cậu cũng chưa làm (không mang nghĩa là chưa làm), còn bài tập Cố quốc sư giao thì hoàn thành đạt điểm tối đa, thậm chí còn có thể được một trăm hai mươi điểm, thì cái hũ giấm kia chắc chắn sẽ lật tung trời mất.
À không phải hũ giấm, mà là một vị thầy giáo đau lòng vì học trò thân truyền của mình chìm đắm trong ‘tà môn ngoại đạo’ mà không lo làm việc chính!
Chi nhánh của Bích Hải Thiên Thanh Lâu đặt trên con phố sầm uất nhất của thành Phú Thủy, nhưng dù sao thành Phú Thủy cũng chỉ là một thành nhỏ, cách Chu Thiên phủ cũng không xa, nên Bích Hải Thiên Thanh Lâu này không khoa trương như ở Chu Thiên phủ, chỉ là một tòa lầu các hai tầng mà thôi, tất nhiên, diện tích cụ thể chắc cũng lớn bằng ba cái Dư Khánh Trai.
Bên trong khác với mô hình trung tâm thương mại ở Chu Thiên phủ, tầng một là quán ăn, tầng hai thì gồm một đại sảnh và mười mấy gian phòng nhỏ, bày biện thanh nhã, trông giống như chính sảnh dùng để tiếp khách của nhà giàu vậy.
Úc Ninh dẫn Lan Tiêu lên tầng hai, liền có một tiểu nhị tiến lên đón, dẫn họ đến ngồi ở chính sảnh, rót trà, cẩn thận hỏi han muốn mua thứ gì, Phù Dung tiến lên cùng người đó trao đổi từng việc, tiểu nhị nghe hiểu, liền nói một câu xin chờ một lát, không bao lâu sau thì có một vị quản sự phúc hậu đi ra, hẳn là người phụ trách mảng này.
Phía sau quản sự còn có mấy tỳ nữ đi theo, mỗi người đều bưng một cái khay, bên trên phủ lụa đỏ. Bọn họ đi theo sau quản sự, cúi đầu khép nép, bước chân chỉnh tề, hiển nhiên cũng đã tốn không ít tâm tư để huấn luyện.
"Hai vị công tử vạn an." Quản sự chắp tay, khi ông nhìn thấy Lan Tiêu, trong mắt có chút khác thường, nhưng lại nhanh chóng thu liễm lại. Ông ngồi xuống vị trí chủ tọa, giơ tay lên, một tỳ nữ liền đi đến trước mặt Úc Ninh, vén tấm lụa đỏ trên khay lên, lộ ra một mâm đầy mảnh vỡ đồ sứ, quản sự giới thiệu: "Đây đều là một phần trong số những mảnh vỡ đồ sứ mà lâu này thu thập được trong những năm qua, chỉ là những thứ này đều được thu thập lẻ tẻ, lai lịch không rõ, e rằng không thể đáp ứng yêu cầu của công tử."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play