"Không có gì, chỉ là hơi cảm lạnh một chút… Sáng sớm đã đi bố trí phong thủy cho Dư Khánh Trai xong rồi, thấy ngươi ngủ ngon nên không gọi ngươi dậy cùng.” Úc Ninh né tránh trả lời. Thực ra, sáng nay cậu cố ý không bảo ai đi gọi Lan Tiêu, cậu cũng không nghĩ nhiều, chỉ là theo bản năng không muốn mang Lan Tiêu theo, không muốn để anh biết cậu bố trí phong thủy như thế nào, còn vì sao như vậy, cậu cũng không biết.
Lan Tiêu là nhân vật như vậy, đương nhiên sẽ không truy cứu, anh là khách, khách tùy chủ thôi.
Phù Dung rót cho Lan Tiêu một tách trà, Úc Ninh cười hì hì hỏi: “Ăn chưa? Chiều nay có kế hoạch gì không?”
“Vừa ăn rồi.” Lan Tiêu hơi suy nghĩ một chút, hỏi: “Chiều ra ngoài dạo phố?”
“Được đó, cùng nhau đi phố đồ cổ chơi?” Úc Ninh đột nhiên nhớ tới bài tập mà Mai tiên sinh giao cho, nghĩ đến còn phải mua thêm mảnh vỡ về ghép đĩa bát gì đó, tự nhiên cảm thấy huyết áp lại sắp tăng cao: “Không phải ta đã nói với ngươi lần này đi ra vội vàng, bài tập sư phụ giao cho ta để quên ở nhà sao?… Đôi mắt sắc bén của sư phụ ta đó, nếu ta tùy tiện làm vỡ cái đĩa bát nào đó ở nhà rồi ghép lại đưa cho y, không chừng lại bị ăn đòn, hay là đi xem có mảnh vỡ đồ cổ gì không, đến lúc đó mang đến trước mặt sư phụ ta còn có cái để nói.”
Cậu đã nợ một trận đòn rồi, cậu không muốn nợ thêm một trận nữa.
Phù Dung ở một bên nhỏ giọng cảnh cáo: “Thiếu gia!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT