Những cuốn tiểu thuyết hào môn kia chẳng phải thường có những câu chuyện như thế này sao? Pháo hôi trốn trong hòn non bộ nghỉ ngơi/ tiêu khiển/ ngủ, sau đó gặp được nhân vật phản diện hoặc nhân vật chính đang bàn chuyện cơ mật gì đó, sau đó pháo hôi chắc chắn sẽ phát ra tiếng động gì đó khiến đối phương biết hắn đã nghe được bí mật của đối phương, ngay sau đó bị diệt khẩu. Để tránh đoạn tình tiết máu chó này, cậu đặc biệt tăng âm lượng game lên, ý muốn nói cho đối phương biết – ở đây có người!
Nghe tiếng bước chân, hình như có không ít người. Quả nhiên, đối phương nghe thấy tiếng game, tiếng bước chân khựng lại, ngay sau đó có người hỏi: “Có khách ở bên trong sao?”
Có người trả lời: “Úc tiên sinh ở bên trong.”
“Úc tiên sinh? Thảo nào tôi tìm mãi không thấy cậu ấy đâu, hóa ra cậu ấy đã đến trước một bước rồi.” Giọng nói này có chút quen tai.
Úc Ninh vừa nghe, ngẩng mắt nhìn về phía lối vào, quả nhiên là bà cụ nhà họ Bạch ngồi trên xe lăn được người đẩy vào, đi cùng còn có ba của Bạch Chi Viễn, cùng với hai người đàn ông mặc Đường trang, một người trông gần đất xa trời, một người trông khoảng bốn mươi mấy tuổi, người trung niên đối với ông lão bên cạnh mình vô cùng cung kính, chắc là quan hệ thầy trò.
Bà cụ Bạch mặt mày hồng hào, nhìn không ra dáng vẻ hấp hối mấy ngày trước, nếu Úc Ninh lần đầu gặp bà cụ, e rằng cũng phải khen một câu bà cụ này thần sắc tốt thật, nhìn là biết thân thể khỏe mạnh.
— Bị người ta chơi xỏ rồi? Ý nghĩ đầu tiên của Úc Ninh là vậy, ngay sau đó lại nghĩ: Bà ta có mục đích gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT