Có lẽ là có Phù Dung, mọi thứ trong nhà đều trở nên đâu ra đấy. Đợi đến khi Úc Ninh ngủ một giấc tỉnh dậy, cả viện tử đều tràn ngập mùi thuốc mà Úc Ninh quen thuộc, mùi thuốc được nấu lên ban đầu ngửi như thuốc độc, nhưng đợi đến khi quen rồi, thì lại là một mùi hương kỳ lạ ấm áp bao bọc hương thơm của cây cỏ pha chút vị đắng.
Phù Dung thấy Úc Ninh tỉnh, bưng thuốc đến, Úc Ninh không nói gì mà ngửa cổ uống hết thuốc, Phù Dung nhận lấy bát không đặt sang một bên, lấy một đĩa ô mai từ hộp Bát Bảo đặt trên bàn, Úc Ninh nhặt một quả nhét vào miệng, hàng mày nhíu chặt lúc này mới giãn ra.
Úc Ninh vì uống thuốc nên cổ họng không còn khô khốc nữa, bèn hỏi: "Lan công tử đâu?"
Phù Dung đáp: "Lan công tử đang nghỉ ngơi trong sương phòng."
Úc Ninh gật đầu, nói: "Mang theo bao nhiêu người đến? Lần này lễ vật ta tặng cho tiên sinh và vị kia hơi nhiều, ít người thì sợ phải đi thêm một chuyến tiêu cục."
Phù Dung lập tức đáp: "Thiếu gia, lần này đến Bình Ba phủ, nô tỳ mang theo hai mươi thị vệ, hai quản sự trong ngoài, hiện đều đang dừng chân gần nhà cũ của Mai tiên sinh." Nói xong, nàng lấy một chiếc hộp gỗ nhỏ từ bên cạnh, đưa cho Úc Ninh.
"Vậy chắc là đủ rồi." Úc Ninh nhận lấy mở ra xem, bên trong là một phong thư, trên đó viết [Đồ Úc Ninh thân khải], nhìn chữ thì biết chủ nhân nét bút phóng khoáng thanh nhàn, Mai tiên sinh vậy mà viết thư hồi âm cho cậu? Úc Ninh cũng không nghi ngờ gì khác, liền rút thư ra xem.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play