Sau khi xác định Lan Tiêu không có nhu cầu đặc biệt gì, Úc Ninh liền rời khỏi tiểu viện.
Theo bóng lưng rời đi của Úc Ninh, lưng căng thẳng của Lan Tiêu cũng dần dần thả lỏng, ánh bình minh hé rạng, bầu trời là một màu sương mù trộn lẫn giữa xám và xanh, không khí ẩm ướt lẫn lộn giữa bùn đất và nước mưa tràn ngập trong núi buổi sáng, xộc vào mũi nhưng lại không thấy khó chịu. Xa xa xích đu nhẹ nhàng lay động, một con chim trắng lớn từ trong núi uyển chuyển dang cánh bay ra, xuyên qua những đường cong núi non, mây núi sương khói, rồi lại ẩn mình vào giữa rừng cây.
Lan Tiêu không khỏi thầm tán đồng hai chữ ‘ngắm cảnh’ mà Úc Ninh đã nói.
Phong cảnh ở đây quả thật rất đẹp.
Không biết nhà ai đã dậy rồi, khói bếp lượn lờ từ sau núi bốc lên, Lan Tiêu thả lỏng tứ chi, để cột sống dán vào lưng tựa của xích đu, lấy điện thoại di động ra chụp lại từng khung cảnh xung quanh, ánh đèn của điện thoại di động nhấp nháy không ngừng trên mặt anh, anh nhấn nút lưu, rồi nhìn màn hình điện thoại đột nhiên tối đen, vẻ mặt anh khó hiểu.
***
Không biết có phải vì ở đây là sáng sớm hay không, trời còn chưa sáng hẳn, Úc Ninh men theo đường núi chưa đi được mấy bước đã không nhịn được mà ngáp một cái thật to, hơi thở phả ra hóa thành một làn khói trắng, hòa vào màn sương núi còn chưa tan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT