Úc Ninh nghe xong không khỏi nhìn về phía Tỉnh Xuân Vũ: “Sư huynh, người Vương sư thúc nói là đại đồ đệ của anh à?” Lúc trước Úc Ninh gặp ở cửa hàng là nhị đệ tử của Tỉnh Xuân Vũ, là một thanh niên trông thật thà chất phác, dáng vẻ hiền lành, tuy rằng trông cũng xấp xỉ tuổi Úc Ninh, nhưng một câu lại một câu ‘Úc sư thúc’ kêu rất cung kính, cậu còn tưởng ba đồ đệ của Tỉnh Xuân Vũ đều xêm xêm như vậy, không ngờ còn có một người tinh nghịch như thế.
Tỉnh Xuân Vũ nhỏ giọng đáp: “Sư môn bất hạnh, sư môn bất hạnh… Thằng nhóc nhà tôi đấy, giờ đang học đại học ở Bắc Kinh, nói cái gì mà sau này muốn làm kỹ sư trí tuệ nhân tạo… Mấy thứ của bọn trẻ, tôi cũng không hiểu, cứ kệ nó vậy.”
“Tôi thấy thằng hai nhà tôi thì có thể giữ nghề, làm việc cũng chắc chắn… chính là thằng nhóc mà chiều nay cậu gặp đấy. Cái thằng cả nhà tôi ấy, nếu không phải nó sinh sớm thì làm gì đến lượt nó làm đại sư huynh? Chỉ tổ làm hư hai đứa em thôi.”
Úc Ninh chớp chớp mắt hỏi: “Người anh nói là…?”
“Là con trai lớn của tôi.” Tỉnh Xuân Vũ cũng không định giấu giếm gì, giải thích với cậu: “Ba đệ tử của tôi, thằng cả và nhỏ út là con trai con gái của tôi, chỉ là mang danh nghĩa đệ tử thôi, chỉ có thằng hai là tôi chính thức thu làm đồ đệ.”
“Thì ra là thế.”
Hai người nhỏ to nói chuyện cũng không gây chú ý đến những bậc trưởng bối, A Triều được Úc Ninh ôm trong lòng, đôi mắt to tròn như quả nho tím tò mò nhìn xung quanh. Mọi người đi qua một hành lang ngoằn ngoèo âm u, trước mắt bỗng nhiên sáng sủa, tư khố của nhà họ Vương cuối cùng cũng lộ diện!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play