Đây là nguồn cảm hứng mà Úc Ninh có được ở Bích Hải Thiên Thanh Lâu – hoặc nói thẳng ra là cậu mặt dày bắt chước theo thiết kế của người ta. Cậu chỉ vào một vòng hoa văn tiền đồng, nguyên bảo ở góc tường, nói: “Đến lúc đó cứ làm một vòng hoa văn tiền đồng, nguyên bảo như thế dọc theo tường, trong ao trồng thật nhiều sen, tốt nhất là loại trường xanh bất bại, có nở hoa hay không cũng không quan trọng, nuôi thêm một ao cá Koi nữa là xong.”
Phương đạo nhân nhíu mày, dường như ông ấy không ý thức được Úc Ninh đang nói gì, hỏi: “Trong ao nuôi cá, trồng hoa sen đều là những thủ pháp thông thường, chỉ là độ ẩm có hơi cao không?”
Úc Ninh nói đầy ẩn ý: “Ông chê nhà mình có nhiều tài khí quá đúng không? Hơn nữa thần thú mà, lúc nào cũng phải có một chút tiên khí nâng đỡ thì mới có vẻ thần thánh hơn.”
Phương đạo nhân nhìn Úc Ninh ba hai nét vẽ trên giấy vẽ ra ba cái trụ cân đối theo thế chân vạc xung quanh căn nhà, hồi lâu không nói gì, sau đó đột ngột đứng dậy, bước nhanh ra hậu viện lôi ông chủ Vương vào, Úc Ninh ung dung nhìn Phương đạo nhân nhét bản vẽ vào tay ông chủ Vương, nghiêm chỉnh nói: “Tôi thấy sau này ông đừng gọi Tiểu Úc là cháu ngoan nữa, ông cứ gọi Úc tiên sinh đi.”
Ông chủ Vương ngơ ngác, bị nhét bản vẽ vào tay nhìn qua loa cũng không nhìn ra có gì đặc biệt, lại bị câu nói chẳng đầu chẳng đuôi của Phương đạo nhân làm cho đầy bụng nghi hoặc. “Chuyện gì vậy? Ông Phương, ông nói cho ra lẽ xem nào.”
Phương đạo nhân vỗ mạnh hai vai ông chủ Vương, kích động nói: “Đây là thế cục Kim Thiềm Nhả Tiền đấy! Nhà họ Vương ông có chỗ dựa suốt trăm năm rồi!”
Ông chủ Vương túm lấy Phương đạo nhân, vội vàng nói: “Ông đừng kích động, trên này vẽ cái gì, ông nói cho tôi nghe xem nào!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT