Úc Ninh rửa mặt xong đến tiền sảnh, bên trong đã bày biện xong bữa sáng, bảy tám món ăn kèm với hai loại cháo, nhìn thôi đã thấy đẹp mắt. Úc Ninh đến vội quá, tóc còn chưa kịp búi, A Hỉ cầm lược đuổi theo phía sau muốn chải đầu cho Úc Ninh, ai ngờ Úc Ninh bây giờ sợ nhất là A Hỉ chải đầu cho mình – từ khi vừa tỉnh ngủ đến giờ bên cạnh cậu chưa từng rời người, bất kỳ bộ tóc giả cộng thêm kẹp tăm nào cũng không thể ngăn cản việc chủ nhân ngủ một giấc xong vẫn chỉnh tề như ban đầu, cậu bây giờ chỉ sợ A Hỉ chải tới chải lui lại làm rơi bộ tóc giả của cậu xuống mất thôi.
Những thứ khác thì không sao, sợ sư phụ lại tức giận.
"Thiếu gia, ngài như vậy không hợp phép tắc, vẫn là để A Hỉ búi tóc cho ngài đi ạ!" Úc Ninh đã ngồi xuống rồi, A Hỉ vẫn không chịu buông tha, Mai tiên sinh liếc xéo mái tóc rối bù của Úc Ninh, A Xương một bên múc cho Mai tiên sinh một bát cháo gạo tẻ, đặt ở phía bên tay phải của Mai tiên sinh, Mai tiên sinh cầm bát lên húp một ngụm cháo để thấm giọng, thấy Úc Ninh không chịu khuất phục, quát: "Làm ầm ĩ cái gì, cho dù không ra khỏi cửa, cũng không thể không ra thể thống gì như vậy được."
"Lát nữa con về nhà tự làm lại là được, búi tóc đau hết cả da đầu." Úc Ninh nói.
"Tay nghề của con thiếu gia ngài cũng biết mà, tuyệt đối sẽ không làm đau ngài đâu."
"Không cần không cần."
"Thiếu gia đừng ngang bướng nữa, quen rồi là sẽ ổn thôi... Nếu để các cô nương trong thành biết thiếu gia ngài lôi thôi lếch thếch như vậy, nói ít nhiều cũng phải vỡ tan một đống trái tim thiếu nữ đó!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play