"Sửa thế nào, ông đã có dự tính rồi ạ?" Úc Ninh hỏi.
"Có thì có, chỉ là pháp khí của mắt trận không dễ kiếm." Phương đạo nhân hai tay dang ra: "Hai đứa sau này nhớ kỹ, đến nhà người ta làm việc, thiếu cái gì cứ việc hỏi chủ nhà, nếu tự bọn họ còn chẳng để tâm, thì thật sự không cần thiết vừa bỏ sức người vừa bỏ của cải vào làm gì – Đến tâm ý còn chẳng có thì nói làm gì."
Khi nói hai chữ "tâm ý", hai ngón tay Phương đạo nhân không ngừng xoa vào nhau, ý tứ gì quá rõ ràng.
Chu Hoảng trợn tròn mắt: "Như vậy không hay lắm thì phải? Mình có, cũng không thể cho sao?"
"Nói nhảm, con đâu phải đến phá nhà người ta, mình có, lại bằng lòng cho, vậy thì là có tâm ý mà đến!" Phương đạo nhân liếc nhìn Úc Ninh, nói: "Nhắc mới nói, nghe nói trước kia cháu nhặt được một món hời lớn, lần này thật sự cần loại này... nhưng khó tìm lắm nha. Mấy năm gần đây, vẫn là lần đầu tiên ông nghe thấy có pháp khí mang khí tím xuất hiện."
Úc Ninh bất đắc dĩ nói: "Cho dù ông có nói như vậy, nhưng pháp khí đó đã bị cháu tặng cho sư phụ cháu rồi, cháu thế nào cũng không thể đòi lại được."
"Không thể thương lượng chút được sao? Ông Ngụy cũng coi như là người đức cao vọng trọng, muốn tiền bạc có tiền bạc, muốn việc làm có việc làm." Phương đạo nhân thăm dò hỏi: "Hay là cháu cho ông WeChat của sư phụ ông? Để ông hỏi thử ông ấy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT