Thôi vậy… buổi tối đi mua hai món ngon, đến nhà sư phụ cầu xin y vậy. Sư phụ cậu thích ăn thịt bò, nhưng thịt bò thời này là hàng cấm, muốn ăn thịt bò phải là bò cày nhà ai đó chết bệnh hoặc chết già thì mới mua được chút ít, nếu không tự ý giết bò cày là bị kết tội lưu đày đấy.
Đang nghĩ có nên quay về hiện đại cắt hai cân thịt bò mang đến không, thì từ trong phòng có một ông lão nhỏ con đi ra, ông lão mặc trường sam màu chàm, bộ dạng rất tinh ranh, ông ta thấy Úc Ninh thì vui vẻ ra mặt, tiến lên hai bước nắm tay Úc Ninh kéo đến phòng thu chi: “Tiểu Úc sao cháu lại đến đây? Chắc là biết cuối tháng trong tiệm phải đối chiếu sổ sách rồi chứ gì? Đi đi đi, mấy ngày nay ông già này đối chiếu sổ sách đau cả mắt, cháu đến thì tốt quá rồi.”
Người đến là Lưu tiên sinh phòng thu chi, Lưu tiên sinh thực ra là người đầu tiên muốn thu nhận Úc Ninh làm đồ đệ, ban đầu Úc Ninh đến thành làm công, công việc đầu tiên là đọc sổ sách cho Lưu tiên sinh, làm được một thời gian Lưu tiên sinh thấy Úc Ninh tính toán vừa nhanh vừa giỏi, liền muốn tiến cử cậu đến Ngọc Thương Trai làm việc, cũng là muốn đường đường chính chính thu nhận cậu làm đồ đệ, không ngờ Mai tiên sinh lại ngang nhiên cướp người, ai bảo Mai tiên sinh là sư phụ lâu năm trong tiệm, luận về quyền phát ngôn thì chưởng quỹ cũng chỉ tính là đứng thứ hai, chuyện này chỉ có thể cho qua.
Nhưng Lưu tiên sinh cũng không nản lòng, Mai tiên sinh trách mắng Úc Ninh không có chút thiên phú nào cũng không phải là chuyện một hai ngày, ông ta cứ thành thật đợi đấy, thường nói với Úc Ninh rằng đợi đến khi nào Mai tiên sinh thực sự không vừa mắt cậu đuổi cậu ra khỏi sư môn, thì ông ta vẫn bằng lòng thu nhận Úc Ninh làm đồ đệ. Nhưng đợi mãi đợi mãi, mấy tháng trôi qua, Mai tiên sinh mắng thì mắng, nửa chữ cũng không nói muốn đuổi Úc Ninh ra khỏi sư môn, nhưng cứ như vậy mỗi lần Lưu tiên sinh thấy Úc Ninh đến cũng vui vẻ lắm – ông ta tuổi đã cao, xem sổ sách luôn cảm thấy vất vả, có Úc Ninh ở đây, ông ta mất nửa ngày là làm xong việc của nửa tuần.
Úc Ninh rất cảm kích Lưu tiên sinh, nghĩ bụng Lưu tiên sinh đã có việc cần làm thì cậu cũng không về cắt thịt bò nữa, lát nữa đi mua hai món nhắm ở Hoan Hỉ Lâu bên cạnh là được rồi, Mai tiên sinh cũng thích món Phật nhảy tường trứ danh của Hoan Hỉ Lâu lắm, chắc là sẽ không quá kén chọn, thế là cậu liền đi theo Lưu tiên sinh đến phòng thu chi xem sổ sách.
***
Hoan Hỉ Lâu cũng là một nơi rất kỳ diệu, nghe qua đã thấy là một nơi không đứng đắn lắm, nhưng xét về mặt kinh doanh thì đúng là một nơi không đứng đắn thật, nhưng đồ ăn ở một thanh lâu nhỏ bé như vậy lại thuộc hàng thượng hạng, nổi tiếng nhất phải kể đến món Phật nhảy tường và chân giò da hổ của đầu bếp chính Tạ sư phụ, vì Mai tiên sinh thích ăn nên Úc Ninh suýt nữa đã trở thành khách quen ở Hoan Hỉ Lâu rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT