Lăng Cửu Xuyên tin vào nhân quả, nhưng nàng cũng tin rằng người tốt chẳng mấy khi sống lâu, còn kẻ ác thì chưa chắc đã bị trời tru đất diệt. Hoặc có chăng, cũng là quá muộn. Mấy chữ “dù muộn nhưng vẫn đến” đôi khi không thể an ủi lòng người, chỉ khiến người ta thêm phẫn uất.
Nhưng dù thế nào, nàng nhất định sẽ là kiếp nạn lớn nhất trong đời của gia chủ nhà họ Vinh!
“Lúc trước người hỏi ta muốn xử lý nhà họ Vinh thế nào, thì đây – ta muốn để gia chủ tận mắt chứng kiến cái gia tộc mà hắn một lòng bảo vệ bị chia năm xẻ bảy, rơi xuống bùn lầy, diệt vong trong nháy mắt.” – Lăng Cửu Xuyên nhàn nhạt nhìn dấu vết còn sót lại trong thủy lao, lạnh lùng nói: “Thứ hắn để tâm, cứ phá hủy là xong.”
Không có gì là cách trả thù tốt hơn thế!
Thứ mà hắn dốc hết tâm huyết bảo vệ, cuối cùng lại bị chính tay hắn hủy diệt – để hắn nếm trải cảm giác tuyệt vọng, cái cảm giác càng muốn giữ thì lại càng mất sạch – thật đáng đời!
Vô Ưu Tử nói: “Tùy ngươi mong muốn.”
Lăng Cửu Xuyên nhìn xuống chân hắn, hỏi: “Nghe nói tiền bối vì chém tà đấu pháp nên thương tổn căn cơ nguyên khí, chân cũng vì thế mà bị phế, đúng không? Có những việc không tiện động thủ, người có thể giao cho ta. Người chỉ cần phối hợp ta lật đổ nhà họ Vinh là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play