Thời Vô Yến từng nói, nếu Vưu Tinh Việt có chuyện cần, có thể gọi tên hắn, hắn sẽ trả lời.
Đây là lần đầu tiên Vưu Tinh Việt gọi cái tên ấy.
Thậm chí cậu cũng không chắc liệu đối phương có thật sự đáp lại hay không.
Tiếng gọi vừa dứt, trong màn đêm dâng lên một tầng sương mù mênh mang. Vưu Tinh Việt ngửi thấy một mùi hương lạnh thoảng qua, ống tay áo ẩm lạnh khẽ lướt qua cổ tay cậu, Vưu Tinh Việt nghiêng đầu nhìn sang —
Thời Vô Yến mặc áo đen đi ra từ sương mù, ống tay áo còn dính nước sông Vong Xuyên, lạnh lẽo đến tê buốt.
Gương mặt tuấn tú, thần sắc bình thản, hắn giống như đêm sâu giữa mùa đông, như tuyết rơi lặng lẽ trên mặt hồ, vừa nặng nề vừa sáng rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT